Giận chi mà nóng bừng bừng

Cho ngô thui hạt… lúa dừng trổ bông

Bao công chăm bón vun trồng

Đến thì hái quả mất không… sao đành!


Người quê chân chất hiền lành

Sớm hôm chăm bẵm từng nhành lúa non

Nhìn đồng xơ xác héo hon

Bùn khô nứt nẻ… nước còn nữa đâu!

Bãi ngô đang độ phun râu

Đau lòng…lúa cũng phơi màu bạc phơ


Đáy mương hồ đập cạn trơ

Thương quê biết mấy cho vừa ai ơi!

Thôi đừng giận nữa Ông trời!!!

Nguôi ngoai một chút cho rơi hạt đều

Để đồng quê hết tiêu điều

Để lòng người bớt sớm chiều ngóng trông

 

Lúa vàng trĩu hạt đơm bông

Ngô tròn căng bắp ngập trong tiếng cười

Đồng làng xanh thẳm đất trời

Hoa muôn sắc thắm vọng lời ấm no.

 Quỳnh Nga.

Trạm Khuyến nông Sơn Dương, Tuyên Quang