Ra đời từ khi tôi thơ dại

Cả thanh xuân tôi cũng từng gắn bó

Đâu có nông dân, đó có khuyến nông.

Lên nương, xuống ruộng, trèo đèo

Lội suối, băng rừng ai còn nhớ.

Xưa khuyến nông, khuyến lâm là vất vả

Con của bản mường nào có dễ đâu.

Từ thời còn trồng cây sa nhân, thảo quả

Thời còn hướng dẫn nuôi nhốt lợn, gà

Thời chưa biết nhốt trâu, bò mùa rét

Cái thời chưa có cá Diêu bông (Điêu hồng).

Nhớ cả lần đi cấy lúa Đông xuân,

Đeo quần ủng, áo khoác dày vẫn rét

Vẫn cười, vẫn lội ruộng, vẫn cấy, vẫn cày

Mùa đầu tiên, bà con còn bỡ ngỡ

Sao mùa này được lắm thóc thế cơ?

Giờ khuyến nông đã đến thời hiện đại

Nuôi, trồng theo GAP hết cơ

Ruộng vườn thẳng tắp, kỹ thuật áp dụng

Năng suất cao cho đủ 4 mùa.

Nông dân giờ dùng Iphone bán hàng online nữa,

Công nghệ giờ vào tận vườn, ao, chuồng.

Nhưng lắm lúc vẫn cần đến khuyến nông

Tư vấn à, hỏi han à, có khi là bầu bạn,

Đầu vào, đầu ra, đầu ngang, đầu dọc,

Tư vấn, chuyển giao kỹ thuật cũng mới hơn

Khuyến nông giờ là ở muôn nơi

Đâu chỉ là cầm tay chỉ việc,

Mà chỉ việc cả qua zoom, qua facebook.

Vậy nên vẫn là con, là em, là bè bạn

Vẫn gọi mế, gọi mạ, gọi u thầy

Khuyến nông mà, vẫn sát cánh cùng nông dân./.